Đời ngắn lắm hãy
rộng lòng tha thứ
Bởi trần gian được mất
vô thường
Nếu có thể hóa thân
làm cơn gió
Chẳng bao giờ mang nặng
những bi thương
Ai bảo rằng cây không
buồn, không khóc
Đá không sầu không
nhớ thương ai
Cây không buồn, sao lá
vàng rơi rụng
Đá không sầu, sao đá
phủ rêu xanh
Tôi ơi đừng tuyệt vọng
Nhiều lúc nằm một mình
Nghĩ miên man rồi thở dài
Mắt ứa nước rồi lại
đưa tay lau vội
CHẲNG DÁM KHÓC
Cứ sợ mình buông xuôi rồi
gục ngã
Nhiều lúc mệt mỏi lắm
Muốn buông xuôi
tất cả để có được
BÌNH YÊN
Nhưng mọi thứ chẳng
dễ dàng như mình
nghĩ
Tôi nghèo
quả không sai
Nhưng tương lai
tôi sẽ không để
vợ con tôi phải khổ!